Bí Mật Nhỏ Của Tôi

Hôm nay đã hết 07/07/07 rồi, nhưng mà tôi vẫn quyết định tiết lộ một vài cái bí mật nhỏ nữa (ngoài các bí mật mà mọi người biết tất tần tật về tôi qua bao năm nay rồi!). Nói chung tôi là người đơn giản, chẳng có gì đặc biệt, thuộc chủng tộc ASAP (As Simple As Possible). Nói thì nói vậy nhưng cũng có những lúc tôi complex kinh khủng, ha ha (bà con thông cảm, đây là tính cách đặc trưng của Song Ngư). Tôi chỉ xin phép được đề cập đến một vài bí mật thuộc 7 khía cạnh của cuộc đời tôi. Mọi người cùng xem để thư giãn đầu tuần cho vui nhé:

BIỆT DANH (NGHỆ DANH): Tôi có khá nhiều biệt danh: Gấu Đĩ, Gấu Chó, Gấu Heo (mấy cái biệt danh ni không rõ nguồn gốc và nguyên nhân, mặc dù vẫn còn trong hạn sử dụng, hê hê); Michael Râu (chẳng là hồi xưa thích và luyện hát/nhảy theo kiểu của Michael Jackson), Mếu (cái ni là hồi còn bé tí, hay khóc do bị mấy thằng to con bắt nạt. Chừ mấy thằng nớ hết dám bắt nạt tôi rồi, đơn giản vì bây chừ tôi to con hơn tụi hắn, ha ha); Canavano (cái ni do mấy anh em hay đá bóng chung với nhau gọi, chẳng là hồi xưa tui thần tượng Cannavaro và đá vị trí hậu vệ như anh ni); Hùng Rock (cái ni là bạn bè lớp đại học hay gọi, tại hồi nớ bị nhiễm phong cách hippie của Rock. Đi học để tóc dài, râu ria xồm xoàm, mặc quần rách và đeo đủ thức lắc, dây chuyền….đến nặng cả người. Thỉnh thoảng hứng chí hát tặng lớp vài bài Rock); Hùng Heo (cái ni là gần đây, do mấy em bên Microsoft MDP thân tặng, ha ha). Đều cái biệt danh mà bạn bè và người thân hay dùng là GẤU, cũng là cái mà tôi thích nhất (chắc có thể do tôi hiền như chú GẤU trúc, hê hê). Đùa thôi, chứ có thể mọi người không để ý, GẤU là từ dịch qua tiếng Việt rặt của HÙNG (từ ni là từ Hán Việt nghe bà con; ví dụ chòm sao Đại Hùng Tinh dịch qua tiếng Việt rặt gọi là chùm sao Con Gấu Lớn, hê hê).

SỞ THÍCH: cái ni thì chắc mọi người biết hết rồi. Tôi thích âm nhạc (nhất là ROCK), mơ ước sau ni về già sẽ làm 1 cái home studio ở nhà để tự thu âm, phối khí cho bản thân, gia đình và bạn bè. Rồi thành lập ban nhạc Rock lão làng đi lưu diễn rong chơi (như kiểu Rolling Stones, Scorpions, Deep Purple rứa đó, mấy chục năm vẫn chạy tốt: hàng Việt Nam chất lượng lão làng mà, hê hê). Tôi cũng thích đọc sách lắm, đủ loại luôn, từ KAMATANTRA (dịch theo kiểu kinh pháp gọi nôm na là THIỀN TÂM PHÁP) đến KAMASUTRA (dịch theo chưởng pháp gọi là DỤC TÂM PHÁP. Cái ni là công phu nhập môn, công phu thượng thừa hơn gọi là DỤC CÔNG ĐẠI PHÁP, hê hê) đến Thiên Văn Học, Triết Học, Tôn Giáo Học, Tiểu Thuyết, Truyện Thiếu Nhi, Truyện Chưởng….vvvv..vvv (kể không hết được, thông cảm hấy). Có 1 cái bí mật quan trọng là tôi thích ẩm thực lắm (nói theo kiểu dân gian là XỰC, TÁP hay MĂM MĂM). Thói quen là ăn 6 lần 1 ngày, mỗi lần ăn ít và đủ chất (cái ni là theo tôi nghiên cứu được từ sách vở Y học và Ẩm thực đó nghe bà con). Sở thích còn rất nhiều nữa, ai muốn biết thêm thì để nói vào tiếp tập sau.

NGHỀ NGHIỆP: Nói chung là khá bất ngờ và không có ăn nhập chi với nhau hết. Hồi nhỏ, mơ ước lớn lên sau ni sẽ làm Phi Hành Gia, rồi lại luyện Vẽ để mơ ước làm Kiến Trúc Sư, nhưng rồi cuối cùng lại học Bách Khoa ngành Điện Tử-Viễn Thông, ra trường đi làm bán thời gian về tư vấn mỹ phẩm, rồi chừ thì làm về Công Nghệ Thông Tin. Bây chừ chỉ có mong ước giản dị là sau ni sẽ trở thành 1 IT Guru, về già sẽ đi lang thang làm thuyết khách (như Khổng Tử hồi xưa), để nói về tình yêu và cuộc sống (và cả CNTT và ROCK nữa chứ, nếu thính giả có yêu cầu, hê hê).

TẬT XẤU: Phàm làm người, không ai là không có tật xấu. Quan trọng nhất là tật xấu nớ hắn nghiêm trọng và ảnh hưởng đến cuộc sống của mình và mọi người chung quanh như răng thôi. Tật xấu nhất của tôi là thích cái đẹp. Tôi thích mọi thứ đẹp (ngoại trừ con gái đẹp, vì tôi thích con gái dễ thương. Cái ni sẽ bàn cụ thể trong 1 chủ đề riêng khác). Tật xấu thứ 2 là cầu toàn, bởi rứa bị mang tiếng là khó tính, khó chịu, hê hê. Cái ni cũng không biết phải giải thích răng, chắc là do cung Song Ngư ứng vào tôi cho nên hắn rứa đó, hê hê! Một tật xấu nữa là thỉnh thoảng rứt móng tay (bằng tay chứ không bằng miệng mất vệ sinh như bé ODITTO, ha ha) những lúc tôi căng thẳng, suy nghĩ và tập trung cao độ, hoặc những lúc chán như con gián và trống rỗng). Chừ thì bé Pink Pig có được câu trả lời về mấy cái móng tay cụt ngủn của anh rồi hí! (Còn quá trời tật xấu nữa chưa thể liệt kê hết, đang làm bảng thống kê và hứa sẽ đăng tải cho bà con xem sau hí)

TẬT TỐT: Cái ni sẽ có người thắc mắc răng gọi là TẬT TỐT. Ờ thì có tật xấu thì phải có tật tốt thôi, đời hắn là rứa mà, rứa mới cân bằng chớ! Tật tốt của tôi là có thể ngồi hàng giờ để nghe bạn bè tâm sự khó khăn, nỗi niềm và động viên, giúp đỡ bạn bè thoát ra khỏi vướng mắc, tuy nhiên lại không muốn chia sẻ vướng mắc và tâm sự của mình (đơn giản là tôi không muốn mấy cái phức tạp của tôi làm phức tạp hơn cuộc sống vốn đã quá phức tạp của những người sống quanh tôi!). Bởi rứa tôi từng bị chị Tiên la cho mấy trận vì cái tội không quan tâm đến bản thân mình, chỉ đi lo chuyện thiên hạ (hê hê, bà chị yêu quý nếu có đọc được mấy dòng ni thông cảm giúp thằng em cứng đầu ni hí, tính hắn rứa rồi, chừ bà chị có chửi rủa cỡ mô thì thằng em ni hắn vẫn cứ rứa thôi. Chập nhận rứa đi hí!). Một tật tốt nữa là thỉnh thoảng hay quên, mà ri cũng tốt tại vì cái chi quên được thì nên quên, không thì “buffer overflow” thì “system down” mất, lúc nớ thì cực kỳ nguy hiểm, hê hê.

TÌNH YÊU: Cái ni luôn luôn là cái có giá trị và ý nghĩa nhất mà tôi đã và sẽ (chưa có ở hiện tại, hê hê) có được trong cuộc sống. Tình yêu là vô giá, vì rứa vượt ra khỏi phạm trù về vật chất + tiền bạc (vật chất + tiền bạc thì ai cũng muốn + cần, thậm chí có người còn muốn + cần nhiều là đằng khác, hê hê). Tôi là người thuộc tuýp cổ điển trong tình yêu (cái ni là cái lạc hậu nhất của tôi đó bà con), mà tôi cũng chưa bao giờ có ý định cách tân hay hiện đại nó, đơn giản vì tôi yêu cái lạc hậu nớ. Cuộc sống ni dù có hiện đại tới mô, vẫn có các giá trị bất biến theo thời gian, mà ta tạm gọi là lạc hậu. Đối với tôi, các giá trị lạc hậu ni hắn có ý nghĩa đặc biệt. Ai cũng muốn được nhiều thứ trong tình yêu, nhưng đôi lúc ta lại không thực sự biết ta cần gì cho tình yêu. Đối với tôi, tôi thực sự cần một tình yêu giản dị, nhẹ nhàng và sâu sắc và quan trọng là phải có định hướng bền vững. Tình yêu là gì? Chúng ta chỉ có thể trả lời bằng cách yêu và sống hết mình vì tình yêu. Có người nói: “Life (trong ni có love, hê hê) is a journey, not a destination”. Bởi rứa cần phải yêu và tận hưởng hạnh phúc của tình yêu từng ngày, từng giờ, từng phút và từng giây. Hạnh phúc cho những ai đã tìm thấy tình yêu và đang sống trong tình yêu. Còn đối với những ai chưa tìm thấy tình yêu (trong ni có tôi, hê hê), hãy vững tin vào một ngày mà tình yêu sẽ đến một cách nhẹ nhàng, rơi nhẹ vào lòng ta và khi ta giật mình chợt nhận ra thì tình yêu đã ngự trị trong tim ta từ lúc nào mất rồi, hê hê. Tình yêu rồi sẽ lại đến từ những rung động khe khẽ của ánh mắt và nụ cười đầu tiên, từ những sự quan tâm lẫn nhau nhẹ nhàng và tưởng chừng như nhỏ nhặt, để rồi từ sự âm ỉ của hòn than nhỏ sẽ bùng cháy thành ngọn lửa lớn. Hãy cứ sống vui, sống hết mình, sống lương thiện và có tấm lòng (như bác Trịnh Công Sơn nói là sống tử tế với nhau), rồi chúng ta sẽ gặp được người tốt và phù hợp với mình. Cái ni gọi là DUYÊN PHẬN đó bà con (ai muốn xem tôi bình loạn về DUYÊN PHẬN như răng thì tìm bài trước trong blog ni mà đọc hĩ, hê hê).

HẠNH PHÚC: Đây là cái bao trùm lên hết thảy (kể cả tình yêu) trong cuộc sống này, là điều mà bất cứ ai từ khi sinh ra cho đến khi trở về với cát bụi đều thực sự CẦN. Ai đó đã nói: “Hạnh phúc là khi ta có một việc gì đó để làm, một ai đó để yêu và một điều gì đó để hy vọng”. Đối với tôi, hạnh phúc còn là sự cân bằng trong cuộc sống, là sự cân đối thời gian cho công việc, gia đình, người thân và bạn bè. Còn gì bằng nếu sau thời gian làm việc căng thẳng và mệt nhọc, ta lại được trở về bên mái ấm của mình, chăm sóc gia đình và dành thời gian quan tâm đến bản thân mình, dành thời gian khám phá cuộc sống và vui vẻ bên cạnh bạn bè. Hạnh phúc đôi lúc rất nhỏ bé và gần gũi, chỉ có điều đôi khi ta không nhận ra vì ta đã bị cuốn quá nhanh theo dòng đời hối hả. Sau những gì đã trải qua trong cuộc đời mình (good times & bad times), tôi thấy mình thực sự hạnh phúc vì tôi đã được sinh ra trong cuộc đời này, đã có 1 gia đình hạnh phúc tuyệt vời và đã may mắn được gặp những người tốt và chân thành. Mặc dù có thể tôi chưa có được hết những gì mà tôi cần nhưng tôi không có gì để hối tiếc. Tất cả những gì tôi làm được, những gì tôi đã cho đi, những gì tôi đã nhận được, đều từ gia đình, bạn bè và cuộc sống. Xin cám ơn vì tất cả.

TÁI BÚT: Thường thì tôi không có thời gian để viết như ri, đáng lẽ bây chừ đang ở Seoul để tham dự APJ Sales Conference của công ty rồi, nhưng vào phút cuối tôi đã quyết định cancel. Đơn giản vì tôi muốn dành chút ít thời gian hiếm hoi này để nghỉ ngơi, quan tâm đến gia đình và bản thân nhiều hơn. Mọi thứ trên đời này có thể thay đổi và làm lại từ đầu, duy chỉ có gia đình và bản thân ta thì chỉ có một mà thôi (cái ni cũng là một cái lạc hậu của tôi nữa đó, hê hê).

Philip Hung Cao
#tekfarmer

Bài học về thất bại

Thất bại không có nghĩa tôi là người thất bại
Nó có nghĩa là tôi chưa thành công.

Thất bại không có nghĩa là tôi không đạt được gì
Nó có nghĩa là tôi vừa học được điều gì đó.

Thất bại không nói tôi là một kẻ ngốc
Mà bảo rằng tôi có đủ lòng tin để thử những gì tôi chưa làm.

Thất bại cũng chẳng bảo tôi phải hổ thẹn
Mà nói rằng tôi đã dám để mình được thử thách.

Thất bại không có nghĩa là tôi đã bỏ phí đời tôi
Mà có nghĩa tôi có lí do để bắt đầu một cuộc hành trình mới.

Thất bại không có nghĩa là tôi không có được thứ tôi cần
Mà tôi có thứ khác, và phải đi theo một hướng khác.

Thất bại không bảo rằng tôi kém
Mà nói rằng tôi không hoàn hảo.

Thất bại không có nghĩa là tôi nên bỏ cuộc
Mà bảo tôi hãy cố hơn lên.

Thất bại không có nghĩa là tôi không làm được
Mà có nghĩa tôi cần luyện tập nhiều hơn.

Miễn là những người thân yêu luôn ở bên tôi…
Bởi thất bại còn cho tôi biết ai là người yêu thương tôi thật sự…

(Hoathuytinh.com)

———————————————

Trong quãng đời đã qua của mình, tôi không thể đếm được bao nhiêu lần tôi đã thất bại. Tôi đã từng oán trách số phận và bản thân mình về thất bại. Nhưng bây giờ tôi hiểu, những thất bại đem lại cho tôi nhiều giá trị hơn tôi tưởng. Tôi đã biết những ai ở bên cạnh tôi khi tôi đứng ở vực thẳm của cuộc đời. Tôi đã biết những ai đã ở đó khi tôi ở trên đỉnh vinh quang. Tôi đã biết những ai cùng chia sẻ niềm vui và nụ cười, nỗi đau và nước mắt cùng tôi. Tôi đã biết điều gì có ý nghĩa thực sự trong cuộc sống này. Tôi cũng biết tôi thực sự cần những gì cho cuộc đời mình. Và điều quan trọng hơn hết thảy:

Miễn là những người thân yêu luôn ở bên tôi…
Bởi thất bại còn cho tôi biết ai là người yêu thương tôi thật sự…

Xin cám ơn những thất bại của cuộc đời tôi!

Những nẻo đường tình yêu

Tình yêu có 101 những con đường đến khác nhau, “cây mỗi hoa mỗi trái, ngả đường đến với tình yêu có muôn vạn nẻo”. Nào hãy cùng khám phá!
Tình yêu đến từ cái nhìn đầu tiên

Gặp gỡ nhau buổi đầu tiên mà hai người nhìn nhau như đã là của nhau từ bao lâu trước đó rồi. Đó là những kiểu tình yêu đến với nhau từ tiếng sét ái tình ngay buổi đầu gặp mặt. Tình yêu này thường rất khó phai.

Tình yêu đến khi không mong chờ

Một ngày nào đó trong trái tim vốn “trong trắng vô ngần không hề tơ vương” đến một đối tượng nào đó day dứt khổ sở mách bảo: bạn đã yêu rồi. Tình yêu đến khi bạn chưa hề nghĩ tới rằng mình sẽ yêu đó là tình yêu đẹp nhất.

Tình yêu đến do thách đố

Thách đố nhau để làm chủ và chiếm được trái tim của một người khác giới khác. Lúc đầu, họ đến với nửa ấy đâu phải vì yêu thương thật lòng mà vì sự kiêu ngạo không muốn trở thành kẻ thua cuộc. Song cuối cùng, họ cũng bị ngã gục trước sự tự kiêu của chính mình và gã gục trước sự bao dung của nửa kia. Tình yêu thách đó là tình yêu có nhiều điều để bàn cãi nhất.

Tình yêu đến do sự tình cờ

Từ hai người xa lạ một ngày kia họ lại có duyên gặp gỡ trên một chuyến xe đường dài. Cùng chuyện trò một cách hứng thú và khi chia tay họ không quên cho nhau số điện thoại, địa chỉ liên hệ. Tình yêu đến do sự tình cờ là một tình yêu ấn tượng nhất.

Tình yêu đến bởi sự thân thiết

Là bạn của nhau đã lâu nhưng đến một ngày bạn bất chợt nhận ra mình không thể sống thiếu nửa ấy của mình. Từ tình bạn thân thiết đến tình yêu sẽ thường cho một tình yêu bền vững nhất.

Tình yêu đến do giới thiệu

Cả hai bạn đều là người nhút nhát và hay ngại ngùng, bởi thế người ấy được một người thứ 3 của bạn dẫn đến nhà với tư cách là người mai mối. Càng tiếp xúc với người ấy, bạn có thể thấy hợp hoặc có thể thấy không hợp mà quyết định bỏ qua hay không bỏ qua. Mối tình đến do mai mối là tình yêu ngượng ngùng nhất.

Tình yêu đến từ sự đồng cảm

Đồng cảm sâu sắc về hoàn cảnh của đối tượng và rồi từng ngày nó lớn lên thành tình yêu từ bao giờ không hay bấp chấp cảnh ngộ, nhan sắc…của người ấy. Tình yêu đến từ sự đồng cảm là mối tình đáng trân trọng nhất.

Trên đây chỉ là một số nẻo đường của tình yêu. Còn bạn, con đường đến với tình yêu của bạn xuất phát từ nẻo đường nào, hãy cùng chia sẻ bạn nhé.
(Theo Sức Trẻ Việt Nam)

Hãy cho tình yêu một lý do

Hồi còn học đại học, Hải Thanh là hoa khôi trong trường. Cô có đôi mắt to đen láy, nụ cười duyên dáng ngọt ngào đến say đắm lòng người. Cô là công chúa Bạch Tuyết trong lòng biết bao chàng trai trong trường.

Người theo đuổi Hải Thanh có lẽ nhiều không thể kể xiết, nhưng cô lại chọn Hải, một chàng trai nghèo đến từ nông thôn, dung mạo cũng rất bình thường, chỉ có một vẻ thật thà chân chất.

Sự lựa chọn của Hải Thanh gây ra một làn sóng phản ứng trong cả trường, ai ai cũng lấy làm tiếc rẻ cho Hải Thanh. Một người con gái sắc nước hương trời như vậy sao có thể yêu một người con trai tầm thường đến thế? Những kẻ độc miệng còn rêu rao rằng cuộc tình này chẳng mấy chốc cũng sẽ tan vỡ, rồi Hải Thanh sẽ sớm bỏ Hải mà theo người khác!

Mặc cho những lời bàn tán dị nghị, Hải Thanh và Hải vẫn luôn quấn quýt bên nhau không rời trong suốt mấy năm tại trường đại học. Sau khi tốt nghiệp, cả hai người cùng ở lại trên thành phố và chẳng bao lâu sau họ kết hôn.

Trong buổi lễ thành hôn, Hải Thanh hạnh phúc nép mình bên vai Hải, nụ cười nở trên môi cô say đắm hơn bao giờ hết. Hải dịu dàng ôm nhẹ Hải Thanh vào lòng, ánh mắt anh nhìn cô ấm áp, tràn đầy sự che chở, yêu thương.

Mọi người trong buổi lễ ai ai cũng háo hức muốn được nghe Hải Thanh kể vì sao ngày đó biết bao người theo đuổi như vậy nhưng Hải Thanh lại chỉ chọn Hải. Hai má Hải Thanh thoáng đỏ ửng, cô e thẹn nhìn Hải rồi bẽn lẽn nói: “Có thể trong mắt người khác, anh ấy chỉ là một người bình thường, nhưng trong trái tim em anh ấy là một người rất hoàn mỹ!”. Nói rồi cô kể lại…

Khi đó là kỳ nghỉ hè năm thứ hai đại học, để tự rèn luyện thêm Hải Thanh không về nhà mà xin đi gia sư. Còn Hải lúc đó vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên anh cũng phải vừa đi học vừa đi làm thêm kiếm tiền, vì vậy nghỉ hè cũng ở lại trường.

Buổi chiều hôm đó, Hải Thanh có việc đi qua khu kí túc xá của Hải. Cô chợt thấy người gác cổng đang dắt tay một cậu bé chừng 15 tuổi, khuôn mặt gầy gò nhếch nhác, làn da đen cháy đến tìm Hải, trên vai cậu bé đeo một chiếc túi vải bạc màu cũ kỹ.

Thì ra cậu bé đó và Hải quen nhau trong một buổi hoạt động từ thiện, nhà cậu bé ở trên vùng núi nghèo, hoàn cảnh rất khó khăn, không có điều kiện đến trường dù cậu bé rất ham học. Thế là từ đó, Hải dùng số tiền tiết kiệm ít ỏi của mình giúp cậu bé ăn học đến tận bây giờ, thời gian thấm thoát cũng đã được hai năm.

Kì nghỉ hè năm nay, cậu bé đích thân từ vùng núi xa xôi đến đây tìm Hải để cảm ơn anh, còn mang đến một ít hạt dẻ tươi nhà trồng được để làm quà. Khi Hải cầm túi quà của cậu bé, hai mắt anh rưng rưng, anh mỉm cười xoa đầu cậu bé, xúc động nói: “Sau này đừng có khách sáo với anh như vậy nữa nhé!”.

Trong khoảnh khắc đó, Hải Thanh cảm giác đó là nụ cười ấm áp hiền hậu nhất mà cô được nhìn thấy, và lời nói đó cũng là lời nói chân thật nhất, xúc động nhất mà cô từng được nghe. Trái tim cô khẽ rung lên nhè nhẹ…

Từ đó, Hải Thanh bắt đầu lén tìm hiểu về Hải, quan tâm đến Hải. Càng gần gũi với anh, Hải Thanh càng nhận ra Hải là một chàng trai hiền lành, lương thiện, có một trái tim nhân hậu bao la. Cô đã dần yêu anh tự lúc nào không hay. Cô cũng biết rằng hạnh phúc phải do chính tay mình nắm bắt, cô không muốn bỏ lỡ tình yêu mà mình đã tìm thấy.

Cuối cùng, vào một buổi chiều đẹp trời, cô hẹn Hải đến bên hồ sau trường rồi thẹn thùng ngỏ lời yêu anh. Lúc đầu, Hải có phần bất ngờ và do dự. Anh không dám tin vào sự thực đó, tại sao Hải Thanh có thể yêu một người bình thường như anh.

Anh nhìn Hải Thanh bối rối: “Hải Thanh, em là một cô gái hoàn hảo như vậy, có biết bao người theo đuổi em, tại sao em lại chọn anh, anh không xứng đáng với em. Điều đó là không thể!”.

Trước đây, Hải Thanh chỉ nghĩ một cách đơn giản: Yêu là yêu, là một cảm giác đặc biệt không thể nói lên bằng lời, cũng không cần bất cứ lý do gì cả. Nhưng giờ đây cô hiểu rằng hóa ra tình yêu cũng cần phải đưa ra lý do của nó.

Ngày hôm sau, cô viết một lá thư kẹp trong cuốn sách “Thế giới không bình thường” gửi cho Hải, trong bức thư viết những lí do mà cô yêu anh:

“1. Gia đình anh khó khăn nhưng anh sẵn sàng dành một phần số tiền tiết kiệm của mình giúp một em bé được đến trường, đó là một hành động không bình thường.

2. Khi mọi người cùng nhau ăn cơm, anh luôn nhường những đồ ăn ngon để mọi người chọn trước, sau đó chỉ dành cho mình những thức ăn mọi người không màng ngó đến.

3. Khi thấy một cụ già một mình qua đường, anh luôn không quên bước tới dìu cụ cùng đi.

4. Mỗi lần anh gọt hoa quả cho mọi người ăn, anh luôn cẩn thận để mũi dao chĩa vào phía mình, cán dao quay về hướng người khác.

5. Mỗi lần nhìn thấy trong lớp có giấy rác hay đồ ăn bị vứt lại, anh luôn cúi xuống nhặt lấy chúng bỏ vào thùng rác…”.

…Đoạn cuối bức thư cô viết: “Trong mắt mọi người, có thể anh rất bình thường. Nhưng trong trái tim em, anh là một người rất hoàn mỹ!”. Và sau đó, Hải đã hạnh phúc đón nhận tình yêu của Hải Thanh, với anh, đó có lẽ là món quà bất ngờ nhất mà Thượng đế đã ban tặng.

Còn với Hải Thanh, Hải cũng không bao giờ để cô phải thất vọng, cô tin rằng mình đã không lầm khi yêu Hải. Cô tin Hải sẽ dành cho cô tình yêu thương và sự che chở mãi mãi…

Câu chuyện của Hải Thanh đã kể xong mà tất cả mọi người xung quanh vẫn còn lặng đi vì xúc động. Một lúc sau, những tràng pháo tay liên tiếp nổi lên chúc mừng hai người…

Tình yêu là như thế! Luôn kì diệu và nhiều bất ngờ. Có lẽ trong mỗi chúng ta cũng nên học cách cho tình yêu một lý do chính đáng của nó, biết tìm những cái tốt đẹp từ trong những điều rất bình thường…

(st)

Chọn bạn đời chẳng phải ngẫu nhiên

Nếu bạn cảm thấy khó chịu vì mùi của một chàng trai hay không ưa cách anh ta ăn uống thì bạn khó mà có cuộc hôn nhân hạnh phúc với họ.

Sự lựa chọn bạn đời không phải ngẫu nhiên theo kiểu “số phận mách bảo” mà được xác định theo hai xu hướng: tính cách và hình thức bên ngoài. Các chuyên gia thấy rằng, khi lựa chọn, người mà bạn yêu nhất định phải giống một ai đó, hoặc cha mẹ, hoặc người đã bỏ bạn… nếu không, sẽ chẳng đi đến đâu cả.

Bạn đời của bạn có xu hướng:

Giống cha mẹ

Con người thường tìm kiếm điều đã quen thuộc và như vậy mới cảm thấy tự tin hơn. Mặc cho đối tượng cuốn hút là người chán ngắt hay sinh sự nhưng nếu giống cha/mẹ bạn thì khi gặp gỡ, bạn sẽ cảm thấy sự thân thuộc về tâm hồn không thể giải thích nổi. Bởi vậy, con gái của những người ham nhậu nhẹt thường chọn cho mình các chàng trai biết uống rượu. Nghịch lý ở chỗ, con gái không bắt cha mình bỏ rượu nhưng lại cố làm việc đó với chồng.

Còn nếu trong gia đình, người cha từng có quan hệ ngoài luồng thì nhiều khả năng con gái sẽ lấy phải ông chồng ham mê tình ái để cả đời phải lo đấu tranh với sự phản bội. Nếu không như vậy, có thể họ sẽ không cảm thấy thú vị.

Những người có cha, mẹ hạnh phúc trong hôn nhân bằng cách nào đó, “tự nhiên” cũng kết hôn thành công. Họ biết cách nhường nhịn và im lặng đúng chỗ. Tất cả những cái đó được gọi là “kịch bản của cuộc sống vợ chồng”. Nó đã được gài vào vỏ não của chúng ta ngay từ thời thơ ấu.

Giống người từng từ chối bạn

Nếu so sánh tình yêu với việc xem phim, chúng ta nhớ nhất những câu chuyện tình dang dở. Nếu có lần nào đó bạn không thành công trong việc chinh phục ai đó, bạn sẽ suốt đời muốn ở với một người giống kiểu như vậy. Về bản chất, con người rất hiếu thắng và sẵn sàng để không bị thua cuộc trước nhiều thứ. Bởi vậy, dù đã có được nhiều người khác, nhưng họ vẫn tìm kiếm người có hình thức hoặc tính cách giống với kẻ đã không chấp nhận mình.

Giống với mối tình đầu

Bạn có nhớ cảm giác xốn xang đầu tiên của mình hay người có vẻ ngoài làm bạn ngây ngất? Những cảm xúc mạnh trong thời kỳ từ 3 đến 15 tuổi sẽ tiếp tục ảnh hưởng đến cuộc sống sau đó của bạn. Thường những ông chồng phản bội vợ chọn cho mình các cô gái giống với vợ cách đây 20 năm hoặc có nhiều nét hao hao với người yêu đầu tiên của họ.

Giống với người đối lập

Tạo hóa hướng đến sự cân bằng và phân chia bình đẳng gene trên thế giới. Bởi vậy, nhiều khi những người đối lập lại kết với nhau. Người tóc sẫm thích các cô gái tóc vàng, đàn ông thấp thích các nàng chân dài còn những chàng trai cao lớn lại thích các cô em nhỏ nhắn. Người nào có vẻ ngoài càng khác biệt, họ càng có sức hấp dẫn với bạn.

Và những người “chẳng đi đến đâu”

Có hai đặc điểm giúp bạn hiểu được liệu mình có thể gắn bó với một người nào đó hay không: Đó là mùi cơ thể và kiểu ăn uống. Hệ thống những dấu hiệu cổ xưa nhất mà chúng ta được thừa hưởng từ thời xa xưa này vẫn tỏ ra rất chính xác. Nếu bạn cảm thấy khó chịu vì mùi của ai đó và không thể ưa được khi nhìn anh ta ăn uống thì bạn khó có cuộc sống hôn nhân hạnh phúc với họ. Bởi vậy, nếu trong lần hẹn đầu tiên, người ta mời bạn đi nhà hàng thì đừng từ chối. Đó là cơ hội rất tốt để tìm hiểu kỹ về người bạn định chọn.

(Theo Thế Giới Mới)

English
Exit mobile version