Vòng tròn luẩn quẩn

Tôi viết ra đây những gì tôi đã trải qua, có lẽ nó phản ánh một góc nào đó của cuộc sống vợ chồng thời nay. Mong rằng những ai đang yêu, xin hãy yêu nhau đủ lâu để hiểu nhau trước khi bước vào hôn nhân. Và những ai đã bước vào hôn nhân hãy nâng niu và gìn giữ những gì mình đang có, bởi vì tình cảm là thứ mong manh và rất dễ vỡ.

TTO – Mười năm rồi tôi mới gặp lại người mà tôi từng điên lên vì nhớ, đã rất đau khổ khi bị từ chối. Thậm chí, tôi đã bỏ ra hẳn một đoạn đời để chứng minh tình cảm của mình là chân thành và mãnh liệt.

Sau này khi đã có gia đình (dĩ nhiên người ta cũng đã yên ấm lâu rồi), mỗi lúc gặp đau khổ hay xích mích với bà xã, đôi lần tôi vẫn thầm nhủ giá mà…

Hôm nay ngồi trước mặt, cô ấy già dặn hơn một tí, nhưng vẫn quyến rũ như ngày nào. Tôi tuy đã từng trải, tuy nếm nhiều hương vị của cuộc đời, nhưng vẫn bối rối như ngày đầu gặp nhau. Lòng tôi hiện lên bao nhiêu suy nghĩ, giá gì được quay lại ngày xưa, giá gì em có tình cảm với tôi, ước gì em sẽ phản bội chồng một lần… để vụng trộm với tôi. Tôi đẩy đưa, săn đón, cố tỏ ra mình là người lịch thiệp (may mà tôi chưa nói xấu vợ), nhưng cô ấy đúng là người tôi đã từng say đắm và xứng đáng với những gì tôi đã dành cho cô.

Không! Anh đừng nói như thế, vậy là không tế nhị đâu!”, “Chúng mình đều đã có gia đình, hãy yêu quý và giữ gìn nó“…

Tất cả những gì phản hồi từ phía ấy là không, tôi càng thêm quý trọng.

Cuộc sống của vợ chồng tôi thật sự không êm ấm, chén dĩa va nhau loảng xoảng tối ngày, điều đó càng làm cho tôi khao khát một cuộc sống mới hơn, mặc dù vợ tôi đẹp, có học thức và theo tôi là chung thủy. Nhưng tôi vẫn ôm một nỗi khát khao: ước gì….

Rồi chúng tôi thăm hỏi nhau như những người bạn. Hình như chúng tôi đang làm quen lại từ đầu, chúng tôi có lẽ bắt đầu nhớ, dù rằng cái nhớ lần này khô và già hơn nhiều cái nhớ ngày xưa kia.

Em đang đi công tác xa, anh có rảnh ghé em nhé. Em đi lâu và chỉ có một mình!

Tôi nhận điện thoại của cô ấy lòng mừng quá, cô ấy nhớ tôi, cô ấy đang một mình, có lẽ mình nên…

Bỗng tôi buồn, chẳng lẽ lại như thế, chắc không phải vậy đâu, cô ấy muốn tôi ở bên để tâm sự thôi! Tôi cố lý giải cho cái suy nghĩ tiêu cực trong tôi, nhưng rồi tôi lại tự hỏi nếu là vợ tôi, khi đi công tác xa nhà lại gọi điện thoại cho một ai đó và “Em muốn ở bên anh!”

Tôi không thể chấp nhận, bỗng thấy mình may mắn vì ngày xưa ấy, ngày cách đây 10 năm tôi đã bị từ chối. Tôi chợt nghĩ đến vợ, tôi thấy yêu vợ hơn, quý vợ hơn. Vợ tôi dù hay đi công tác xa nhưng chẳng bao giờ lại làm như thế, bao giờ cũng gọi điện hỏi han và chia sẻ với mình tôi.

Lòng đã định ra sân bay mua vé để bay đến với cô ấy, nhưng tôi đổi hướng ra chợ, mua một bó hoa thật đẹp để tặng vợ, hôm nay vợ đi công tác về chắc sẽ mệt lắm, tôi sẽ hỏi han, sẽ ân cần chăm sóc.

Em về rồi à! Em đâu rồi?

Em đang tắm, chờ em tí – vợ tôi ngọt ngào đáp

Tôi giấu bó hoa sau lưng, bất chợt chiếc điện thoại trong chiếc áo của cô ấy treo ở cánh cửa rung lên – có tin nhắn mới. Tôi tò mò xem bạn bè cô ấy gọi và nhắn gì cho nhau!? Tôi bật tin nhắn lên xem: Em về nhà chưa, mệt lắm không, hồi nãy có chuyện gì buồn mà nhắn cho anh vậy!

Bó hoa trên tay tôi rơi xuống đất, tôi xóa tin nhắn và cất trả chiếc điện thoại vào túi áo. Tôi tự hỏi tại sao, sao lại có chuyện này, chẳng lẽ…

Rồi tôi nói vọng: Anh đi uống cà phê với mấy người bạn đây, tối anh về!

BÌNH LOẠN:

Tình cờ đọc được truyện này trên TTO. Chuyện này làm mình suy nghĩ khi mà mình đang chuẩn bị bước chân vào 1 giai đoạn cực kỳ quan trọng của cuộc đời. Mình chợt nhận ra tình cảm là một cái gì đó không phải dễ dàng có được, và cũng rất mong manh và dễ vỡ. Mình hy vọng sẽ gặp được 1 ai đó, yêu người đó đủ lâu để hiểu được nhau, trước khi quyết định gắn bó cuộc đời với người đó. Mình thấy bạn bè mình yêu dễ dàng quá, không hiểu tình yêu như thế có thực sự là tình yêu không nữa. Một cách thành thực với bản thân, bây giờ mình cảm thấy khó yêu quá. Hay là mình sợ yêu nhỉ? Có khi là mệt mỏi quá cũng nên!

Trời mấy bữa ni nóng quá. Chắc mai phải đi xuống tóc thôi. Đang ngồi uống cafe ở quán quen thì có 1 cô bé đưa cho mình 1 tờ giấy: “Anh Hùng, mai nhớ đi cắt tóc và cạo râu đi nhé! Nhìn già và xấu lắm rồi đấy!” Hì, vui thiệt, không biết là của ai gửi nữa. Thỉnh thoảng mình vẫn nhận được niềm vui nho nhỏ như thế từ mọi người xung quanh. Xin cám ơn cuộc đời. Chính những niềm vui nho nhỏ như thế đến từ những người mà mình không hề biết lại giúp mình cảm thấy vui và muốn sống hơn. Mình vẫn chưa có được niềm vui lớn, thôi thì tạm sống bằng những niềm vui nho nhỏ vậy.

Đôi lúc mình suy nghĩ về chữ thành công. Như thế nào là thành công trong cuộc sống. Đã có một thời ấu trĩ, mình nghĩ thành công là phải đạt được những khát khao, mong muốn của bản thân. Mà khát khao thì chẳng bao giờ có điểm dừng. Đạt được thành công này, mình lại có thêm khát khao khác. Cả quãng đời đã qua của mình luôn là một cuộc đua marathon mà mình đang đi với tốc độ của một vận động viên chạy 100m. Lúc nào cũng căng sức căng mình, thực sự căng thẳng. Đôi lúc mình muốn dừng lại một chút, nhưng rồi mình lại gồng mình lên chạy tiếp vì không muốn bị tụt lại đằng sau. Đơn giản vì xuất phát điểm của mình ở quá xa. Mình cần phải nhanh chóng bắt kịp và vượt lên. Liệu mình có quá tham vọng không nhỉ? Chắc là có, vì mình chưa bao giờ tự bằng lòng với bản thân mình…

Bây giờ, mình lại cảm nhận được, điều thực sự quan trọng nhất là phải cân bằng được cuộc sống của mình. Mình cảm nhận thực sự mình đang bị mất cân bằng cuộc sống. Công việc cuốn phăng mình đi. Nhưng mà, hình như mình đang cố trốn vào công việc để che giấu một vài điều gì đó mình đang khao khát nhưng chưa có được thì phải.?!

Thôi, thỉnh thoảng bình loạn rứa để xả stress. Ai có lỡ đi ngang đây, tình cờ đọc mấy cái bình loạn của tôi thì vừa đọc vừa cười nhé. Đơn giản, vì tôi không phải là người máy. Tôi cũng là một con người…

Philip Hung Cao
#tekfarmer

11 Replies to “Vòng tròn luẩn quẩn”

  1. V� đây nghe bạn Gấu và bạn NhÆ° noái qua noái lại, giống nhÆ° đang lạc vô lớp Mẫu giáo ngày xÆ°a “Cô Æ¡i cô bạn nớ úynh con”, “Bạn ni mà chọc bạn là bạn về bạn méc.. x,y,z” heheh

  2. Hê hê. Rất vui khi thấy bạn NhÆ° vẫn luôn ghé thăm cái hang tăm tối của bạn Gấu. Rất thích ý tưởng của bạn NhÆ°: đi dạo giữa vườn hoa hồng vừa Æ°u tÆ°. Biết răng mà Æ°u tÆ° không? Vì đi giữa một vườn hoa hồng mà không dám hái đóa hồng mô hết, vì hoa mô cÅ©ng có chủ hết rồi. Ước chi “có nụ hồng ngày xÆ°a rớt lại bên cạnh đời tôi đây”. Bởi vì “có chút tình thoảng nhÆ° gió vội” nên “tôi chợt nhìn ra tôi”. Số phận đã dành cho bạn Gấu là: mãi đam mê và mãi cô đơn, hê hê…

  3. Hôm nay quay trở lại đây vừa đọc blog của bạn Gấu vừa cười khì khì. Cười vì “người máy” ni được nhiều bóng hồng quan tâm quá. Ngó từ trên xuống dưới thấy “người máy” đang vừa đi dạo giữa vườn hoa vừa Æ°u tÆ°. Hi hi.

    Pink Pig và ODITTO, cám hÆ¡n hai O đã thích cái đoạn kết nớ hí. Hình nhÆ° con gái thường thích những kết cục có hậu hè? Mình đọc truyện bạn Gấu kể (và băn khoăn) thấy khúc cuối bị hẫng quá nên sá»­a lại một chút ấy mà. Ý tưởng lấy từ bài thÆ¡ rất hay của nhà thÆ¡ Thuận Hữu – “Những phút xao lòng”; thích nhất là mấy câu cuối.
    “Mà có trách chi những phút xao lòng
    Ai cÅ©ng có một thời để yêu và một thời để nhớ
    Ai cÅ©ng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
    Đừng có trách chi những phút xao lòng”
    Đọc hết cả bài ở đây http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=36315&ChannelID=158

    Gấu à, bạn PhÆ°Æ¡ng mà có đi lang thang thì cÅ©ng mong được nhÆ° cái kết cục có hậu nớ thôi, he he. Còn baby là một điều mà “mình đang khao khát” nhÆ°ng biết rằng mình còn phải đợi một thời gian nữa 🙁 Đừng có chúc có baby sớm nữa hí. Chúc rứa là hại bạn đó biết khôn. 😀

  4. hì hì hì,không đọc nữa, được nghe live show rồi! Le te chạy vô cười 1 cái thôi
    @tâyba-lo: thích cái kết của Chị wá! lại nhớ tới 2 chữ Vị tha.

  5. @Everybody: Hùng Gấu mới cắt tóc rồi. Theo nhận xét của nhiều người là nhìn ngố. Kệ, xấu xấu rứa cho hắn dễ sống, ha ha. Mà công nhận khúc ni Hùng Gấu suy nghÄ© nhiều thiệt. Tóc rụng và bạc đi mấy sợi rồi, hê hê.

    @Tây_balo: biết vì răng bạn NhÆ° sáng tác kết có hậu rồi. Bạn NhÆ° cẩn thận kẻo bạn PhÆ°Æ¡ng đi lang thang đấy, ha ha. Khi nào có baby thế?

    @Kurt_Cobain: lâu rồi mới gặp bạn Chi. Dạo này vẫn lì nhÆ° xÆ°a, nhỉ?

  6. Rứa đã xuống tóc chÆ°a anh? (Đáng ra phải nói là “lên tóc”). Chúc anh vượt qua cái “ngưỡng” này!
    @Tây balo: Thik cái kết mới của anh!

  7. rồi! đọc xong câu chuyện trên Tờ Tờ O rồi, hiểu thêm một chút những gì bạn Gấu băn khoăn 🙂

  8. chào bạn Gấu, mình không thèm đọc câu chuyện ở Tờ Tờ O mà chỉ đọc phần bình loạn của bạn Gấu thôi, Æ¡i chao Æ¡i… Tuổi trẻ băn khoăn, băn khoăn tuổi trẻ… hì hì… mình nghÄ© ai cÅ©ng có những lúc băn khoăn nhÆ° rứa, nhÆ°ng cái người ta cần không phải là lời giải đáp, mà là cần ai đó để… cùng băn khoăn, bạn Gấu nhỉ?

    PS. Hôm nay khhông phải lỡ-đi-ngang đây, mà là cố tình vô blog của bạn Nhật Lệ để lần ra dấu vết của bạn Gấu, tá»± nhiên rứa đó… Chúc một ngày tốt lành! (hy vọng đây cÅ©ng là 1 niềm vui nhỏ, Gấu hèo?)

  9. Gấu dạo ni suy tÆ° về tình yêu và cuộc đời hÆ¡i bị nhiều hè. Mà răng khi mô cÅ©ng thấy dợm dợm dứ dứ không thôi rứa? Làm một cú bứt phá luôn coai thá»­ ra răng nờ. Tau nhớ hồi xÆ°a hay chọc mi với bạn chi CA (quên tên mất rồi, hình nhÆ° cÅ©ng tên Chi), khi mô cÅ©ng thấy mi đỏ mặt bối rối vui ghê 🙂
    Mạn phép sá»­a lại đoạn kết câu chuyện trên một xí hí.
    “Bó hoa trên tay tôi rÆ¡i xuống đất, tôi xóa tin nhắn và cất trả chiếc điện thoại vào túi áo. Tôi tá»± hỏi tại sao, sao lại có chuyện này, chẳng lẽ…”
    Bao dá»± định tốt đẹp bỗng chốc tiêu tan cùng với tin nhắn vừa mới bị xóa kia. Tôi chán nản với tay lấy chìa khóa xe và quay ra cá»­a, nghÄ© tới mấy người bạn đang ngồi ở quán quen. NhÆ°ng dắt xe ra cổng rồi không hiểu sao tôi lại quay trở vào nhặt bó hoa lên và cắm vào cái bình đẹp nhất. Hy vọng vợ tôi sẽ thích!
    Hè hè, nhÆ° rứa mới hết luẩn quẩn, Gấu hí!

  10. “mình đang chuẩn bị bước chân vào 1 giai đoạn cá»±c kỳ quan trọng của cuộc đời” –> chuẩn bị đám cưới hả anh hai? Nhớ báo sớm để em bỏ ống hí B-)

    “1 cô bé đưa cho mình 1 tờ giấy: “Anh Hùng, mai nhớ đi cắt tóc và cạo râu đi nhé! Nhìn già và xấu lắm rồi đấy!” –> lãng mạn giống film Hàn Quốc quá. Mai mốt em cÅ©ng đi uống cafê coi có ai tới đưa 1 cọc tiền và nói “cô bé, mai về Phú Mỹ HÆ°ng mua cái nhà mà ở hí, ở nhà trọ cá»±c khổ lắm”

    kkk, anh thấy chÆ°a, ko fải anh tham vọng quá mô. Em còn tham vọng hÆ¡n và hão huyền hÆ¡n anh nữa, hìhì.

    Mong anh sớm tìm được “một vài điều gì đó mình đang khao khát nhÆ°ng chÆ°a có được thì phải”

Leave a Reply to AnonymousCancel reply

English

Discover more from Dr. Philip Cao

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading

Exit mobile version