Dr. Philip Cao

Stay Hungry. Stay Foolish.

Thư gửi Mẹ

9 min read

Mẹ yêu dấu của con,

Hôm nay là Ngày Của Mẹ đó mẹ à. Đây là ngày mà người ta bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến Mẹ của mình. Vậy mà cũng đã gần 20 năm rồi, con lại không có cơ hội để làm điều đó như cách mà người ta thường làm. Nhưng con có cách của riêng con, phải không Mẹ? Con viết lá thư này gửi lên Thiên Đàng cho Mẹ, hy vọng rằng Mẹ sẽ thấy vui và ấm áp trong ngày đặc biệt này.

Mẹ biết không, mới đó mà mọi thứ đã thay đổi nhiều lắm. Nếu Mẹ có dịp nào ghé qua nhà, chắc Mẹ sẽ khó mà nhận ra là những đứa con nhỏ nhắn của Mẹ ngày nào đã lớn như thế nào đâu? Ba cũng đã già và ốm đi nhiều lắm, nhưng trong ánh mắt của Ba lúc nào cũng hạnh phúc khi có ai đó nhắc đến Mẹ. Tình yêu của Ba Mẹ luôn là một điều gì đó thật lớn lao, thật đặc biệt để con luôn hướng đến cho tình yêu của bản thân mình sau này.

Mẹ biết không, chị Tiên đã có cháu Teppi rồi đó. Cháu đã gần 6 tháng rồi, khỏe mạnh, kháu khỉnh và quậy lắm, giống như tên cậu Gấu đặt cho. Ba vui hơn trước rất nhiều khi chị Tiên và cháu về nhà. Suốt ngày Ba chơi với cháu, cho cháu bú, thay tã cho cháu, kể cả trò chuyện với cháu, những câu chuyện mà chỉ 2 ông cháu biết với nhau thôi. Con cảm nhận được niềm vui sáng lên trong ánh mắt của Ba. Điều đó khiến con suy nghĩ nhiều lắm. Những khi con từ Sài Gòn về nhà, Ba vui lắm. Nhưng khi con vào lại Sài Gòn, Ba chỉ im lặng nhìn con mà không nói gì. Con đọc được trong ánh mắt của Ba nỗi buồn thật lặng lẽ và cô đơn. Hình như Ba muốn nói với con điều gì đó, nhưng lại không nói vì không muốn con phải lo nghĩ. Mẹ ơi, có phải Ba muốn nói với con rằng Ba rất muốn con ở bên cạnh Ba trong những ngày cuối đời mình phải không Mẹ? Có lẽ, Ba Mẹ nào cũng luôn muốn ở bên cạnh con cháu lúc tuổi già, những ngày cuối đời mình. Có lẽ, con sẽ trở về, vào một ngày nào đó, để ở bên cạnh Ba…. Con thấy có lỗi vì có những khi con dành thời gian cho Ba ít quá. Đôi khi con chỉ kịp cùng Ba hút điếu thuốc và uống ly trà, nói với Ba một vài câu hoặc chỉ kịp ôm Ba trước khi tất tả vào lại Sài Gòn. Con hứa với lòng mình và hứa với Mẹ là những dịp tới khi con về nhà, con sẽ dành nhiều thời gian hơn cho Ba. Mẹ hãy tha lỗi cho con nhé!

Con nhớ lại 20 năm trước, khi Mẹ rời bỏ chúng con để lên Thiên Đàng, con còn quá nhỏ để hiểu được cảm giác thiếu vắng Mẹ đến như thế nào. Đối với con lúc đó, hình như Mẹ chỉ ngủ một giấc ngủ dài, một giấc ngủ dài và không bao giờ dậy nữa. Đến những năm sau đó khi con lớn dần cùng năm tháng, con mới thực sự hiểu được nỗi mất mát Mẹ như thế nào. Mẹ biết không, có những lúc con ghé nhà bạn bè ăn cơm, thấy gia đình người ta Ba Mẹ và con cái đầy đủ, ấm áp và hạnh phúc, con đã ứa nước mắt và luôn ước gì bây giờ Mẹ vẫn còn ở bên cạnh con. Lúc đó gia đình ta lại sum họp và quây quần bên nhau. Lúc đó con và Thắng cũng không cần phải tha hương kiếm sống nữa. Tụi con sẽ về Nhà, ở bên cạnh Ba Mẹ và chị Tiên cùng cháu. Cảm giác đó thật tuyệt, phải không Mẹ? Nhưng con biết chỉ là mơ thôi…

Mẹ biết không, đây là một thời gian khó khăn nữa của con. Mọi chuyện xảy ra trong cuộc sống của con làm con lo nghĩ và phiền muộn nhiều lắm. Nhưng con tin là con sẽ luôn đối mặt và mạnh mẽ vượt qua, như những gì con đã hứa với Mẹ suốt gần 20 năm qua. Con sẽ luôn cố gắng để xứng đáng là con trai của Mẹ. Suốt gần 20 năm qua, con luôn cố gắng sống hết mình, sống tốt và mở lòng với tất cả mọi người. Nhưng hình như càng sống mở lòng bao nhiêu thì lại càng khổ đau bấy nhiêu phải không Mẹ? Nhưng con vẫn sẽ luôn là như vậy. Con luôn tin là rồi mình cũng sẽ gặp được những người tốt, đồng cảm, hiểu và yêu quý mình thật lòng. Con vẫn luôn tin vào sự công bằng của cuộc sống này, mặc cho những tháng ngày bất công mà con đã phải trải qua.

Mẹ biết không, hôm nay con vừa trò chuyện cùng một người bạn. Con hỏi bạn ấy ngày mai là ngày của Mẹ rồi đó, bạn có dành điều gì mang lại niềm vui cho mẹ của bạn ấy không? Bạn ấy trả lời con: Ngày đó cũng như những ngày khác thôi, có gì đặc biệt đâu??? Con cười buồn và thấy thương hại cho bạn. Có lẽ bạn nghĩ rằng, ngày nào mẹ của bạn cũng luôn ở bên cạnh, lo lắng, yêu thương và chăm sóc bạn, và điều đó mặc nhiên là điều bình thường. Nhưng bạn ơi, liệu có bao giờ bạn nghĩ được rằng, nếu một ngày nào đó mẹ bạn mất đi, liệu lúc đó bạn có còn cơ hội để nói với mẹ bạn rằng: bạn yêu thương mẹ bạn đến nhường nào, rằng sự hiện diện của mẹ bạn trong cuộc sống của bạn là món quà quý giá nhất mà bạn từng nhận được.

Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc,

Đừng để buồn, vương mắt Mẹ nghe không….

Khi con viết những dòng này cho Mẹ, con đang nghe ca khúc Mama Don’t You Cry. Con ước gì có dịp cho Mẹ nghe ca khúc này. Đây là ca khúc con yêu thích nhất và luôn nghe mỗi khi con nhớ về Mẹ. Con cũng ước gì có dịp hát cho Mẹ nghe ca khúc này. Con thấy vô cùng hối tiếc khi hầu như chưa một lần hát cho Mẹ nghe. Xin Mẹ hãy đừng khóc, vì đứa con bất hiếu này nghe mẹ…

Ở nơi Thiên Đàng xa xôi, con mong Mẹ sẽ có một cuộc sống yên bình, nhiều niềm vui và an lạc. Mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt đó. Rồi một ngày nào đó, Mẹ con ta sẽ gặp nhau, lúc đó chắc chắn con sẽ có rất nhiều điều để nói với Mẹ. Con chỉ có một ước muốn giản dị là có được một người vợ ngoan hiền cùng những đứa con xinh xắn ngoan ngoãn và sống bên cạnh Ba cho đến những giây phút cuối đời. Xin Mẹ và anh Long hãy luôn ở bên cạnh và phù hộ cho con nhé!…..

Trần Gian, 0:45″ , 10/05/2009,

=====================================

“Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng. Người được hoa trắng sẽ thấy xót xa, nhớ thương không quên mẹ, dù người đã khuất. Người được hoa hồng sẽ thấy sung sướng nhớ rằng mình còn mẹ, và sẽ cố gắng để làm vui lòng mẹ, kẻo một mai người khuất núi có khóc than cũng không còn kịp nữa”.

(Theo tản văn Bông hồng cài áo của Thiền sư Thích Nhất Hạnh)

Philip Hung Cao
#tekfarmer

11 thoughts on “Thư gửi Mẹ

  1. Mi luôn tử tế, rộng mở với mọi người nên được mọi người quý trọng, thương yêu – đó chắc chắn là niềm tự hào vô bờ bến của Mẹ mi. Thời gian trôi quá nhanh, và như vậy cuộc sống tạm ở trần gian này thật ngắn ngủi – thật hạnh phúc cho ai sống bằng cả trái tim như mi.

    1. Bạn đã viết những dòng chữ chạm đến đáy lòng của những người con đang sống xa nhà.
      Đọc đến những đoạn ghé nhà bạn ăn cơm, “vội vã trở về” Huế rồi “vội vã ra đi” vô lại SG mà thấy lòng chênh vênh.
      Mình cũng mồ côi Ba từ khi học lớp 6, bây giờ vẫn còn Mạ, mình luôn ao ước và hay nghĩ về những phút giây hội ngộ & chia ly của gia đình.
      Mặc dù chưa phải là dịp để nghe ca khúc này, nhưng mình gửi trước cho bạn để nhớ về những khoảnh khắc hội ngộ với người thân yêu.
      https://www.nhaccuatui.com/bai-hat/phut-giao-thua-bich-tuyen.hdlVUhtgbPON.html

  2. Em biết đến anh khi tìm hiểu nhữn thống tin về CISSP nhưng bài đầu tiền em đọc là bài anh viết về mẹ…cám ơn anh rất rất nhiều, em thực sự rất cảm động tình cảm anh dành cho ba mẹ. càng lớn mình càng thấy trân quý thời gian ở bên ba, mẹ và gia đình anh nhỉ, chỉ có ba, mẹ luôn là người yêu thương và hy sinh cho các con vô điệu kiện từ lúc mình sinh ra cho đến lúc ba, me không còn ở bên mình nữa.

  3. Cám ơn anh đã chia sẻ những dòng tâm sự đầy cảm động này. Em đã nghẹn ngào khi đọc những dòng chữ về tình cảm của anh dành cho Mẹ và cả cho Ba. Dù cho cuộc sống có bộn bề những lo toan và thử thách, nhưng chúng ta vẫn chỉ tìm được sự bình yên thật sự nơi gia đình, nơi luôn giang rộng vòng tay chào đón mỗi khi ta trở về. Em hạnh phúc khi mình vẫn được vinh dự cài bông hồng màu đỏ trên ngực áo.

    1. Cám ơn chị Hoa đã đọc bài viết của mình. Chúc mừng chị vì vẫn được vinh dự cài bông hồng màu đỏ trên áo. Luôn vui và hanh phúc nhé chị!

  4. “Hình như càng mở lòng bao nhiêu càng đau khổ bấy nhiêu?”….có lẽ bạn nói đúng…..Nhưng cũng đừng vì vậy mà ta bi quan và sống khác với bản chất của chính ta.
    Câu hỏi này đã từng làm ta băn khoăn và nghĩ mãi.Đã có lúc,ta thử nghĩ” hay mình thử thay đổi,mình sống khac với mình có khá hơn không?”.Nhưng đều làm ta thất bại.Cuối cùng thì vẫn nguyên lý:sống hết mình,cứ yêu thương,cứ chan hòa,cứ mở lòng….và khi cho đi đừng nghĩ rằng mình sẽ nhận lại….Có thể ta sẽ tổn thuong chút,thiệt thòi chút….
    Nhưng tin rằng cuộc sống sẽ luôn công bằng với những ai biết quý trọng,yêu thương những gì mình đã và đang có.
    Tú Nhi

  5. “TRONG VŨ TRỤ CÓ HÀNG NGÀN KÌ QUAN, NHƯNG KÌ QUAN ĐẸP NHẤT VẪN LÀ TRÁI TIM NGƯỜI MẸ”
    và có lẽ tình Mẫu tử cũng là tình Kỳ diệu nhất.Từ khi ta chỉ là hư không,nhờ vào tình yêu,ta đã tồn tại trong lòng của người mẹ,rồi cũng nhớ chính tình yêu của người mẹ ta lớn lên từng ngày,từng ngày….
    khi ta lớn,mẹ cũng luôn nhắc yêu:con từ trong bụng mẹ chui ra mà.
    Tin rằng,trên Thiên Đàng Mẹ sẽ luôn dõi theo từng bước chân và nguyện cần cho bạn trong mỗi giây phút của cuộc đời.Và Mẹ vẫn luôn sống mãi trong trái tim của bạn.

    1. Mẹ bạn sẽ rất vui vì bạn đã sống xứng đáng với những gì mà bạn mẹ đã dặn bạn. Mong mọi điều tốt lành đến với bạn.

Leave a Reply to NiCancel reply

Copyright © 2006-2024 Dr. Philip Cao. All rights reserved

Discover more from Dr. Philip Cao

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading