Dr. Philip Cao

Stay Hungry. Stay Foolish.

Tưởng Niệm

6 min read

Vậy mà ta cũng đã đi gần được nửa cuộc đời rồi. Thời gian thoăn thoắt như cánh chim bay, chẳng chờ đợi một ai.

Ngồi một mình trong bóng đêm, nghe giọng hát Sĩ Phú như từng giọt rượu rót vào trong lòng. Ta khẽ châm điếu thuốc, chầm chậm đưa lên môi. Thật lạ là những người đã đến và đi khỏi cuộc đời ta đều ghét ta hút thuốc. Vẫn biết thuốc lá không tốt cho sức khỏe, nhưng thuốc lá đắng và khét, như chính cuộc đời ta. Ta đang cảm nhận những cảm xúc rất thật của cuộc đời mình.

Thỉnh thoảng ta lại khẽ trở mình, vì một vài vết thương lòng lại hiện về, đau nhói… Mắt Biếc năm xưa nay đâu? Ta lặng nhìn trái tim ta, chằng chịt nhiều vết thương của cuộc sống và tình yêu. Có những vết thương đã liền sẹo, có những vết thương vừa kịp lên da non, và có cả những vết thương hãy còn đang rỉ máu. Cứ mỗi vết thương vừa kịp lành, một vết thương khác lại khắc vào. Đó có lẽ là số phận của cuộc đời ta chăng?

Kể từ ngày ta cất tiếng khóc chào đời, có bao giờ lòng ta thực sự bình yên chưa nhỉ? Có lẽ là có rồi, mà cũng có lẽ chưa bao giờ. Những kỷ niệm thời thơ ấu chợt ùa về. Ta thấy ta đang sống hạnh phúc, sung sướng, đầy đủ, sung túc và ấm áp trong gia đình của mình. Vậy mà… Cuộc đời là như vậy đó, chẳng ai có thể biết trước được chữ ngờ. Ta nhớ những lúc ta phải nhịn đói đi học. Ta nhớ những lúc ta ngất xỉu trên lớp vì đói. Ta nhớ lúc cô chủ nhiệm gọi ta ra khi ta đang học, chỉ để ôm chầm lấy ta và khóc, vì biết tất cả những gì ta đang phải chịu đựng. Ta nhớ những lúc những người bạn cũ của cha ta ngoảnh mặt đi, khi ta lễ phép chào. Ta vẫn còn nhớ những lời nhục mạ mà họ dành cho cha ta và ta. Chỉ cách đó không lâu thôi, họ vẫn còn đến nhà ta, uống trà, đọc sách và đàm đạo cùng cha ta cơ mà? Ta vẫn còn nhớ những khoảnh khắc những người đã đến và đi khỏi cuộc đời ta, vì cảm thấy tủi thân khi phải ở bên cạnh ta, với gia đình hoạn nạn của ta.

Vậy đó, cuộc đời này đã dạy ta quá nhiều điều, cuộc đời đem lại cho ta nhiều trái đắng, cho ta những bài học mà có khi ta có sống thêm kiếp nữa cũng chưa chắc có cơ hội được học. Có ai đó đã nói: Chúng ta không chọn được nơi chúng ta sinh ra. Nhưng nếu như có kiếp sau, ta vẫn mong được sinh ra trong gia đình hiện tại của ta. Chính vì vậy, ta mới hiểu được rằng ranh giới giữa giàu nghèo là thật mong manh, ta mới hiểu được rằng ranh giới giữa hạnh phúc và đau khổ thật quá mong manh. Giàu đó, rồi nghèo đó. Hạnh phúc đó, rồi cũng khổ đau đó.

Ta sống nhiều với cảm xúc của mình. Có lẽ chính vì vậy, mà tâm hồn ta nhạy cảm và dễ bị tổn thương. Nhưng ta chưa bao giờ hối tiếc với tất cả những gì ta đã trải qua. Ta đã dâng tặng cuộc sống và tình yêu tất cả những gì mà ta có. Dù hạnh phúc, niềm vui mà ta đã có thật mong manh và ra đi nhanh như cơn gió thoảng để lại buồn đau và những niềm riêng chôn dấu, ta vẫn sẽ tiếp tục sống với cảm xúc của mình. Ta vẫn sẽ sống hết với tất cả những gì ta có với cuộc đời và tình yêu. Sau tất cả những gì ta đã trải qua, ta thấy mình vẫn xứng đáng có được hạnh phúc và yêu thương. Ta vẫn luôn mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ.

Vậy thôi đó, hôm nay ta tưởng niệm quãng đường dài gần một nửa cuộc đời của ta.

Thôi thì, ta khép lại một quãng đời
Thôi thì, ta phải bỏ lại phía sau những thứ không thuộc về ta
Thôi thì, ta phải tiếp tục bước về phía trước
Thôi thì, ta đi tìm số phận của ta…

Nhạc tắt, rượu hết, thuốc cũng đã tàn như đêm trắng. Ngoài kia, hình như bình mình đang vẫy gọi ta lên đường. Chuyến đi tìm lại cuộc đời ta…

Đêm nay, ta đi gần hết nửa cuộc đời…

Philip Hung Cao
#tekfarmer

7 thoughts on “Tưởng Niệm

  1. alu alu anh ơi, ch�c mừng SN muộn, em qu�n mất!

    Vui v� lạc quan, tin tưởng ở ng�y mai, anh nh�!

  2. h�, c� người đi hết cả cuộc đời cũng chưa chắc đ� tr�i qua nh�u cung bậc của cảm x�c thế đ�u anh H�ng �, n�n c� khi trong xui xẻo lại c� may mắn h�???

  3. S�ng nay r�nh rỗi t�m blog đọc cho vui ai ngờ đọc blog �ng a th�m buồn. Cuộc sống l� vậy đ� �ng a ạ Ch�nh v� như vậy a trở n�n mạnh mẽ hơn nghị lực hơn. cai sqtrọng a ko bao giờ cảm thấy hối tiếc v�: :Ta vẫn sẽ sống hết với tất cả những g� ta c� với cuộc đời v� t�nh y�u. Sau tất cả những g� ta đ� trải qua, ta thấy m�nh vẫn xứng đ�ng c� được hạnh ph�c v� y�u thương”. Chắc chắn a sẽ đươc như vậy

Leave a Reply

Copyright © 2006-2024 Dr. Philip Cao. All rights reserved

Discover more from Dr. Philip Cao

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading