Dr. Philip Cao

Stay Hungry. Stay Foolish.

Bí Mật Nhỏ Của Tôi

13 min read

Hôm nay đã hết 07/07/07 rồi, nhưng mà tôi vẫn quyết định tiết lộ một vài cái bí mật nhỏ nữa (ngoài các bí mật mà mọi người biết tất tần tật về tôi qua bao năm nay rồi!). Nói chung tôi là người đơn giản, chẳng có gì đặc biệt, thuộc chủng tộc ASAP (As Simple As Possible). Nói thì nói vậy nhưng cũng có những lúc tôi complex kinh khủng, ha ha (bà con thông cảm, đây là tính cách đặc trưng của Song Ngư). Tôi chỉ xin phép được đề cập đến một vài bí mật thuộc 7 khía cạnh của cuộc đời tôi. Mọi người cùng xem để thư giãn đầu tuần cho vui nhé:

BIỆT DANH (NGHỆ DANH): Tôi có khá nhiều biệt danh: Gấu Đĩ, Gấu Chó, Gấu Heo (mấy cái biệt danh ni không rõ nguồn gốc và nguyên nhân, mặc dù vẫn còn trong hạn sử dụng, hê hê); Michael Râu (chẳng là hồi xưa thích và luyện hát/nhảy theo kiểu của Michael Jackson), Mếu (cái ni là hồi còn bé tí, hay khóc do bị mấy thằng to con bắt nạt. Chừ mấy thằng nớ hết dám bắt nạt tôi rồi, đơn giản vì bây chừ tôi to con hơn tụi hắn, ha ha); Canavano (cái ni do mấy anh em hay đá bóng chung với nhau gọi, chẳng là hồi xưa tui thần tượng Cannavaro và đá vị trí hậu vệ như anh ni); Hùng Rock (cái ni là bạn bè lớp đại học hay gọi, tại hồi nớ bị nhiễm phong cách hippie của Rock. Đi học để tóc dài, râu ria xồm xoàm, mặc quần rách và đeo đủ thức lắc, dây chuyền….đến nặng cả người. Thỉnh thoảng hứng chí hát tặng lớp vài bài Rock); Hùng Heo (cái ni là gần đây, do mấy em bên Microsoft MDP thân tặng, ha ha). Đều cái biệt danh mà bạn bè và người thân hay dùng là GẤU, cũng là cái mà tôi thích nhất (chắc có thể do tôi hiền như chú GẤU trúc, hê hê). Đùa thôi, chứ có thể mọi người không để ý, GẤU là từ dịch qua tiếng Việt rặt của HÙNG (từ ni là từ Hán Việt nghe bà con; ví dụ chòm sao Đại Hùng Tinh dịch qua tiếng Việt rặt gọi là chùm sao Con Gấu Lớn, hê hê).

SỞ THÍCH: cái ni thì chắc mọi người biết hết rồi. Tôi thích âm nhạc (nhất là ROCK), mơ ước sau ni về già sẽ làm 1 cái home studio ở nhà để tự thu âm, phối khí cho bản thân, gia đình và bạn bè. Rồi thành lập ban nhạc Rock lão làng đi lưu diễn rong chơi (như kiểu Rolling Stones, Scorpions, Deep Purple rứa đó, mấy chục năm vẫn chạy tốt: hàng Việt Nam chất lượng lão làng mà, hê hê). Tôi cũng thích đọc sách lắm, đủ loại luôn, từ KAMATANTRA (dịch theo kiểu kinh pháp gọi nôm na là THIỀN TÂM PHÁP) đến KAMASUTRA (dịch theo chưởng pháp gọi là DỤC TÂM PHÁP. Cái ni là công phu nhập môn, công phu thượng thừa hơn gọi là DỤC CÔNG ĐẠI PHÁP, hê hê) đến Thiên Văn Học, Triết Học, Tôn Giáo Học, Tiểu Thuyết, Truyện Thiếu Nhi, Truyện Chưởng….vvvv..vvv (kể không hết được, thông cảm hấy). Có 1 cái bí mật quan trọng là tôi thích ẩm thực lắm (nói theo kiểu dân gian là XỰC, TÁP hay MĂM MĂM). Thói quen là ăn 6 lần 1 ngày, mỗi lần ăn ít và đủ chất (cái ni là theo tôi nghiên cứu được từ sách vở Y học và Ẩm thực đó nghe bà con). Sở thích còn rất nhiều nữa, ai muốn biết thêm thì để nói vào tiếp tập sau.

NGHỀ NGHIỆP: Nói chung là khá bất ngờ và không có ăn nhập chi với nhau hết. Hồi nhỏ, mơ ước lớn lên sau ni sẽ làm Phi Hành Gia, rồi lại luyện Vẽ để mơ ước làm Kiến Trúc Sư, nhưng rồi cuối cùng lại học Bách Khoa ngành Điện Tử-Viễn Thông, ra trường đi làm bán thời gian về tư vấn mỹ phẩm, rồi chừ thì làm về Công Nghệ Thông Tin. Bây chừ chỉ có mong ước giản dị là sau ni sẽ trở thành 1 IT Guru, về già sẽ đi lang thang làm thuyết khách (như Khổng Tử hồi xưa), để nói về tình yêu và cuộc sống (và cả CNTT và ROCK nữa chứ, nếu thính giả có yêu cầu, hê hê).

TẬT XẤU: Phàm làm người, không ai là không có tật xấu. Quan trọng nhất là tật xấu nớ hắn nghiêm trọng và ảnh hưởng đến cuộc sống của mình và mọi người chung quanh như răng thôi. Tật xấu nhất của tôi là thích cái đẹp. Tôi thích mọi thứ đẹp (ngoại trừ con gái đẹp, vì tôi thích con gái dễ thương. Cái ni sẽ bàn cụ thể trong 1 chủ đề riêng khác). Tật xấu thứ 2 là cầu toàn, bởi rứa bị mang tiếng là khó tính, khó chịu, hê hê. Cái ni cũng không biết phải giải thích răng, chắc là do cung Song Ngư ứng vào tôi cho nên hắn rứa đó, hê hê! Một tật xấu nữa là thỉnh thoảng rứt móng tay (bằng tay chứ không bằng miệng mất vệ sinh như bé ODITTO, ha ha) những lúc tôi căng thẳng, suy nghĩ và tập trung cao độ, hoặc những lúc chán như con gián và trống rỗng). Chừ thì bé Pink Pig có được câu trả lời về mấy cái móng tay cụt ngủn của anh rồi hí! (Còn quá trời tật xấu nữa chưa thể liệt kê hết, đang làm bảng thống kê và hứa sẽ đăng tải cho bà con xem sau hí)

TẬT TỐT: Cái ni sẽ có người thắc mắc răng gọi là TẬT TỐT. Ờ thì có tật xấu thì phải có tật tốt thôi, đời hắn là rứa mà, rứa mới cân bằng chớ! Tật tốt của tôi là có thể ngồi hàng giờ để nghe bạn bè tâm sự khó khăn, nỗi niềm và động viên, giúp đỡ bạn bè thoát ra khỏi vướng mắc, tuy nhiên lại không muốn chia sẻ vướng mắc và tâm sự của mình (đơn giản là tôi không muốn mấy cái phức tạp của tôi làm phức tạp hơn cuộc sống vốn đã quá phức tạp của những người sống quanh tôi!). Bởi rứa tôi từng bị chị Tiên la cho mấy trận vì cái tội không quan tâm đến bản thân mình, chỉ đi lo chuyện thiên hạ (hê hê, bà chị yêu quý nếu có đọc được mấy dòng ni thông cảm giúp thằng em cứng đầu ni hí, tính hắn rứa rồi, chừ bà chị có chửi rủa cỡ mô thì thằng em ni hắn vẫn cứ rứa thôi. Chập nhận rứa đi hí!). Một tật tốt nữa là thỉnh thoảng hay quên, mà ri cũng tốt tại vì cái chi quên được thì nên quên, không thì “buffer overflow” thì “system down” mất, lúc nớ thì cực kỳ nguy hiểm, hê hê.

TÌNH YÊU: Cái ni luôn luôn là cái có giá trị và ý nghĩa nhất mà tôi đã và sẽ (chưa có ở hiện tại, hê hê) có được trong cuộc sống. Tình yêu là vô giá, vì rứa vượt ra khỏi phạm trù về vật chất + tiền bạc (vật chất + tiền bạc thì ai cũng muốn + cần, thậm chí có người còn muốn + cần nhiều là đằng khác, hê hê). Tôi là người thuộc tuýp cổ điển trong tình yêu (cái ni là cái lạc hậu nhất của tôi đó bà con), mà tôi cũng chưa bao giờ có ý định cách tân hay hiện đại nó, đơn giản vì tôi yêu cái lạc hậu nớ. Cuộc sống ni dù có hiện đại tới mô, vẫn có các giá trị bất biến theo thời gian, mà ta tạm gọi là lạc hậu. Đối với tôi, các giá trị lạc hậu ni hắn có ý nghĩa đặc biệt. Ai cũng muốn được nhiều thứ trong tình yêu, nhưng đôi lúc ta lại không thực sự biết ta cần gì cho tình yêu. Đối với tôi, tôi thực sự cần một tình yêu giản dị, nhẹ nhàng và sâu sắc và quan trọng là phải có định hướng bền vững. Tình yêu là gì? Chúng ta chỉ có thể trả lời bằng cách yêu và sống hết mình vì tình yêu. Có người nói: “Life (trong ni có love, hê hê) is a journey, not a destination”. Bởi rứa cần phải yêu và tận hưởng hạnh phúc của tình yêu từng ngày, từng giờ, từng phút và từng giây. Hạnh phúc cho những ai đã tìm thấy tình yêu và đang sống trong tình yêu. Còn đối với những ai chưa tìm thấy tình yêu (trong ni có tôi, hê hê), hãy vững tin vào một ngày mà tình yêu sẽ đến một cách nhẹ nhàng, rơi nhẹ vào lòng ta và khi ta giật mình chợt nhận ra thì tình yêu đã ngự trị trong tim ta từ lúc nào mất rồi, hê hê. Tình yêu rồi sẽ lại đến từ những rung động khe khẽ của ánh mắt và nụ cười đầu tiên, từ những sự quan tâm lẫn nhau nhẹ nhàng và tưởng chừng như nhỏ nhặt, để rồi từ sự âm ỉ của hòn than nhỏ sẽ bùng cháy thành ngọn lửa lớn. Hãy cứ sống vui, sống hết mình, sống lương thiện và có tấm lòng (như bác Trịnh Công Sơn nói là sống tử tế với nhau), rồi chúng ta sẽ gặp được người tốt và phù hợp với mình. Cái ni gọi là DUYÊN PHẬN đó bà con (ai muốn xem tôi bình loạn về DUYÊN PHẬN như răng thì tìm bài trước trong blog ni mà đọc hĩ, hê hê).

HẠNH PHÚC: Đây là cái bao trùm lên hết thảy (kể cả tình yêu) trong cuộc sống này, là điều mà bất cứ ai từ khi sinh ra cho đến khi trở về với cát bụi đều thực sự CẦN. Ai đó đã nói: “Hạnh phúc là khi ta có một việc gì đó để làm, một ai đó để yêu và một điều gì đó để hy vọng”. Đối với tôi, hạnh phúc còn là sự cân bằng trong cuộc sống, là sự cân đối thời gian cho công việc, gia đình, người thân và bạn bè. Còn gì bằng nếu sau thời gian làm việc căng thẳng và mệt nhọc, ta lại được trở về bên mái ấm của mình, chăm sóc gia đình và dành thời gian quan tâm đến bản thân mình, dành thời gian khám phá cuộc sống và vui vẻ bên cạnh bạn bè. Hạnh phúc đôi lúc rất nhỏ bé và gần gũi, chỉ có điều đôi khi ta không nhận ra vì ta đã bị cuốn quá nhanh theo dòng đời hối hả. Sau những gì đã trải qua trong cuộc đời mình (good times & bad times), tôi thấy mình thực sự hạnh phúc vì tôi đã được sinh ra trong cuộc đời này, đã có 1 gia đình hạnh phúc tuyệt vời và đã may mắn được gặp những người tốt và chân thành. Mặc dù có thể tôi chưa có được hết những gì mà tôi cần nhưng tôi không có gì để hối tiếc. Tất cả những gì tôi làm được, những gì tôi đã cho đi, những gì tôi đã nhận được, đều từ gia đình, bạn bè và cuộc sống. Xin cám ơn vì tất cả.

TÁI BÚT: Thường thì tôi không có thời gian để viết như ri, đáng lẽ bây chừ đang ở Seoul để tham dự APJ Sales Conference của công ty rồi, nhưng vào phút cuối tôi đã quyết định cancel. Đơn giản vì tôi muốn dành chút ít thời gian hiếm hoi này để nghỉ ngơi, quan tâm đến gia đình và bản thân nhiều hơn. Mọi thứ trên đời này có thể thay đổi và làm lại từ đầu, duy chỉ có gia đình và bản thân ta thì chỉ có một mà thôi (cái ni cũng là một cái lạc hậu của tôi nữa đó, hê hê).

Philip Hung Cao
#tekfarmer

8 thoughts on “Bí Mật Nhỏ Của Tôi

  1. 1_ ket cai Gau Heo cua a
    2_ nhin la biet a chi thich dc 3 cai loai do thoi ( hehe )
    3_ du de biet ro nghe nghiep cua a roi`
    4_ sao ” xau’ ” the a ?
    5_ hinh nhu cung song ngu no hay vay do a ??? ( a voi benho cung vay )
    6_ dung’ dung’ ( nay gio doc … ket nhat fan nay` )
    7_ cung~ dc … vi` chua han nhu vay 😀 ( moi ng 1 y ma` )
    gum’ nhi? con bay dat tai but nua ah` ???
    hehehe

  2. 😀 anh giai luyện Kamasutra đến độ n�o rồi? :>
    cuốn n�y em c�n chưa c� thời gian đọc v� ngẫm

  3. Đại H�ng Tinh Dịch, qua tiếng Việt gọi l� … ha ha ha. Sorry anh Gấu h�. Chọc cho vui th�i chứ kh�ng c� � mạo phạm. hi hi

  4. B�c cũng sợ bị chửi rủa qu� h�o? hehe, tag ni c� đau m� n�, thấy y�u thương v� gần gụi hơn mọi người đ� chứ!

Leave a Reply to CipherCancel reply

Copyright © 2006-2024 Dr. Philip Cao. All rights reserved

Discover more from Dr. Philip Cao

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading